Trăng của ngày xưa buổi tiễn đưa
Lau xanh mờ lệ chốn giang đầu
Ta đưa Người đến bờ chia biệt
Bẻ Trúc làm trâm mãi cài đầu
Người đi bỏ lại mùa xanh lá
Hiu quạnh bờ vai khói hoa Lau
Vầng Trăng vẫn ngủ trên triền mộng
Rót chén sầu thơ tiễn đưa nhau
Rồi những mùa trôi trên đáy chén
Ta nghe nức nở mấy cung đàn
Uống say ngủ muộn vùi trong mộng
Nghe nắng vàng lên khắp mấy thôn
Ai bảo trà không say người nhỉ?
Hồn ta đẫm lệ khói hương xa
Nam Ai hiu hắt ngàn Mai rụng
Trúc có còn xanh buổi hoan ca
Trúc vẫn còn xanh buổi hoan ca
Người vẫn vì ta lại quay về
Công hầu vứt bỏ sau lưng lại
Cạn chén Hoàng hoa trọn ước thề