Sư Ông Thích Nhất Hạnh sau 2 năm điều trị bệnh: Thong dong tự tại trong cõi tử sinh

0
2267
Thầy đã vượt thoát mọi biên kiến nhị nguyên, đã đạt thiền và từ lâu người vẫn đến đi thong dong tự tại – một thứ tự do đích thực trong cõi tử sinh. Thầy là một minh chứng sống cho tất cả những gì mà ba tạng Kinh, Luật, Luận ghi chép qua 26 thế kỷ. Nói cách khác – bậc giác ngộ trong kinh điển ghi chép nhiều ngàn năm đã bước ra hiện thực của đời thường.
 

Thầy đã tự ăn một mình (không cần sự giúp đỡ của thị giả).

Còn nhớ ngày đến thăm Thầy. Hồi đó, – ngoại trừ đôi mắt tinh anh thỉnh thoảng mở ra nhắm lại nhìn đệ tử hay ra hiệu gì đó, còn lại toàn thân Thầy không khác chi một cục bột. Nếu ai đã tận mắt thấy Thầy của 2 năm về trước (lúc mới bị tai biến) với Thầy ngày hôm nay đều đồng ý rằng Thầy đã hồi phục một cách kỳ diệu và ngoài sức tưởng tượng.

Chứng tỏ Thầy đã vượt lên trên các cặp đối đãi nhị nguyên, đã vượt thoát quy luật tử sinh thông thường và thong dong tự tại với luân hồi – nghiệp quả. Điều đó đã được chúng đệ tử xuất sĩ, cư sĩ và nhất là giới khoa học thuộc ngành Y của khoa Thần kinh não bộ tại Pháp chứng kiến từng phút, từng giờ, từng tháng, từng năm liên tục.

 

Trước sự chịu đựng rồi vượt qua và hồi sức của Thầy, François Rouanet là vị bác sĩ Trưởng khoa Thần kinh não bộ (neurologie) thuộc Centre Hospitalier Universitaire (CHU) Bordeaux, là một trong những vị bác sĩ chuyên khoa giỏi nhất nước Pháp đã phải tự phán rằng: “Là một bác sĩ về não bộ nhưng trong trường hợp của Thầy, tôi thấy mình thật sự chưa hiểu gì về não bộ hết”. Bởi vì tất cả mọi kiến thức mà ông học hỏi trong trường Đại học y khoa và sau này là kinh nghiệm của người thầy hướng dẫn sinh viên thực tập cũng như kinh nghiệm chữa trị lâm sàng qua nhiều năm dài của ông đều sai với trường hợp của Thầy. Ngay lần đầu chẩn bệnh cho Thầy, ông tuyên bố Thầy chỉ có thể sống được 24 giờ, hoặc 36 giờ, nếu giỏi lắm thì 3 ngày là tối đa.

Đại chúng hạnh phúc chứng kiến cảnh Hòa thượng phục hồi sau hai năm giữa rừng thiền 
Thế nhưng 3 ngày đã trôi qua mà Thầy vẫn còn thở mặc dù không có một tín hiệu nào báo cho sự hồi sinh. Tới ngày thứ 10 chẳng những cục máu bị vỡ trong óc không nhỏ lại mà còn lớn hơn và lan sang bên bán cầu phải. Vị bác sĩ của chúng ta vẫn tự tin là Thầy sẽ không qua khỏi và đã ký giấy để đưa Thầy về làng lo hậu sự. Phải chờ tới ngày 30/11 tức 19 ngày sau cơn tai biến, sau khi kết quả chụp IRM cho thấy bọc nước bao quanh cục máu bầm đã nhỏ lại. Lúc đó bác sĩ François Rouanet tuyên bố là tới hôm nay ông mới có hy vọng Thầy sống được.
 

Tôi đã chia sẻ sự kiện này với nhiều người, trong đó có 2 vị thiền sư – một vị ở Vạn Giã (Nha Trang), một vị ở Mỹ Tho (Tiền Giang) tất cả đều cùng đồng ý rằng: Thầy đã vượt thoát mọi biên kiến nhị nguyên, đã đạt thiền và từ lâu người vẫn đến đi thong dong tự tại – một thứ tự do đích thực trong cõi tử sinh. Thầy là một minh chứng sống cho tất cả những gì mà ba tạng Kinh, Luật, Luận ghi chép qua 26 thế kỷ. Nói cách khác – bậc giác ngộ trong kinh điển ghi chép nhiều ngàn năm đã bước ra hiện thực của đời thường.

 
Phúc đức nào bằng, hạnh phúc nào bằng, vui sướng nào bằng được sống và được chứng kiến một sự kiện hiếm quý ngàn năm mới có một lần. Để tận hưởng niềm vui và hạnh phúc lớn này, chúng ta cùng hát bài Hạnh Phúc Bây Giờ!
 
PGVN

BÌNH LUẬN/ COMMENT

Please enter your comment!
Please enter your name here